Đừng Sợ! Khoác Áo Lên Và Đi Thôi Các Bác Sĩ Trẻ

(1 / 5)

Sống khỏe mỗi ngày – Chủ đề: Đừng Sợ, Khoác Áo Lên Và Đi Thôi Các Bác Sĩ Trẻ.
Chia sẻ: Bác Sĩ Phùng Thanh Tuyền

Dạo này hay được mấy bạn nhắn tin hỏi nhờ tư vấn, đọc xong mình chỉ im lặng, không biết trả lời sao luôn. Một phần chắc các em đề cao mình quá, một phần các em toàn hỏi những câu hỏi trọng đại trong đời, mà mình nghĩ người duy nhất trả lời được chỉ có thể là các em chứ không thể là một ai khác.
“Chị ơi em nên theo chuyên ngành nào ? Giữa Nhi Khoa và RHM em nên theo lĩnh vực nào ? Em nên học PNT hay YDS ? Em nên vào Nam hay ở miền Bắc ?….”
Mình cảm ơn các bạn rất nhiều vì đã tin tưởng mình, nhưng qua đó mình cũng cảm thấy các bạn còn non trẻ và ngây thơ ghê…Các bạn tìm ai đó để tư vấn thêm là rất tốt rồi, tuy nhiên có những câu hỏi thực sự Không Ai Có Thể Trả Lời Được, Không Ai Có Thể Chịu Trách Nhiệm Được … Ngoài Chính Bản Thân Các Bạn …
Cho nên đừng hỏi nữa, hãy khoác áo lên, hãy đến nơi mà các bạn muốn đến, trải nghiệm và tự tìm câu trả lời cho mình nha.

Làm Sao Để Đến Một Nơi Mà Mình Chưa Hề Đến …Không Một Ai Quen Biết

Ra trường … thế giới ngoài kia thật bao la rộng lớn … làm sao để trải nghiệm, làm sao để hòa nhập… rồi đang ở Miền Bắc vào miền Nam sao thích nghi… Có lẽ nhiều em sẽ có những băn khoăn như vậy
Ngày xưa mình có đọc câu truyện “ Xách Ba Lô Lên và Đi” của một bạn kể về hành trình đi du lịch khắp nơi một mình với số tiền ít ỏi, mình không còn nhớ cụ thể, chỉ nhớ có một ý rất hay rằng, khi quyết định đi đến đâu bạn ấy thường trả lời 3 câu hỏi
1.Điều tồi tệ nhất có thể xảy ra là gì ?
2.Mình có thể làm gì để ngăn được điều đó ?
3.Nếu mình có cách để ngăn được điều đó xảy ra thì còn sợ gì mà không đi ?
Hành trình cuộc đời sau khi ra trường mình cũng hình dung như một chuyến du lịch mạo hiểm vậy … không một lộ trình, kế hoạch cụ thể như trường học … chẳng thể đoán được điều gì sẽ đến với mình, kết quả ra sao, chẳng ai có thể trả lời hết cho mình mọi câu hỏi … Chỉ có thể là Dám/ hay Không Dám mà thôi …
Và để quyết định, mình cũng thường tự hỏi và trả lời 3 câu hỏi trên …
Ví dụ bạn từ Bắc vào Nam thì chuyện tồi tệ nhất có thể xảy ra là gì ? Mất tiền, mất mạng, mất hết bằng cấp giấy tờ … Vậy bạn có những cách gì để ngăn điều đó xảy ra ? Nếu có cách rồi thì sợ gì mà không đi ? …
Theo mình ngoại trừ việc mất mạng với mất hết bằng cấp giấy tờ thì Bác Sĩ Mới ra trường chẳng có gì để mà sợ hết … mọi chuyện khác đều có cách giải quyết. Mất mạng thì khó và hiếm lắm, trừ khi bạn quá liều lĩnh hoặc “ số trời đã định” … Mất bằng cấp thì trừ khi bạn nộp cho cho người ta chứ chẳng ai lấy được của bạn
Mình tin rằng một Bác Sĩ đã tốt nghiệp đủ bản lĩnh và thông minh để vượt qua hết mọi khó khăn và bước đi độc lập trên hành trình của mình … Nên chẳng có gì phải sợ …
Cứ khoác áo lên và Đi thôi.

II. Làm Sao Biết Được Mình Thích Gì, Đam Mê Cái Gì, Phù Hợp Với Cái Gì?

Chỉ có trải nghiệm mới tìm được câu trả lời cho bản thân thôi.
Tuổi trẻ có sức khỏe, có trí tuệ, chưa vướng bận gia đình, chưa lo toan cuộc sống nhiều thì hãy trải nghiệm nhiều … chỉ có dấn thân vào nhiều môi trường, đứng nhìn ở nhiều góc độ, trải qua nhiều cảm giác từ thất bại ê chề đến thành công rực rỡ, từ nhục nhằn đau khổ đến vững chãi bước đi … Mới có thể cho chúng ta câu trả lời
Không Một Ai có thể trải nghiệm thay bạn, Không Một Ai có hoàn cảnh giống như bạn … Không Một Ai sẽ gặp chuyện như bạn …Cho nên đừng bao giờ ảo tưởng có Ai Đó sẽ cho bạn câu trả lời
Đừng lười nữa… đừng ỷ lại nữa … đừng vô trách nhiệm với cuộc đời mình nữa …
Dù người ta có cho bạn đôi chân của họ để bạn bước đi … thì bạn cũng hãy thoát ra mà bước đi trên đôi chân của mình.
Hãy trải nghiệm và sống cuộc đời vui vẻ, thú vị và duy nhất mà tạo hóa đã cho bạn cơ hội duy nhất trong đời. Phụ thuộc chỉ khiến đôi chân của bạn ngày càng què quặt mà thôi …
Tuy nhiên cũng đừng có nhảy việc, “ chả thèm chóng chán” nhanh quá … Chưa kịp biết gì đã từ bỏ rồi … thì cuộc đời cứ mãi hỗn độn và lộn xộn như căn phòng bừa bộn vậy. Hãy lên một kế hoạch, một lộ trình và cam kết với bản thân vào thời điểm đến và đi một cách phù hợp nhé.
Ví dụ không biết mình thích chuyên ngành nào thì phải trải nghiệm thôi, lên kế hoạch làm sao để trải nghiệm nhiều nhất, lần lượt nhất các chuyên ngành, thời gian gắn bó đủ để đưa ra câu trả lời … và đã chọn nơi làm việc thì cũng nên cam kết một thời gian cố định, đừng có kiểu tùy hứng … lúc mới thì hăm hở, gặp khó khăn thì nhảy tùm lum, cuối cùng chẳng tới đâu.
Băn khoăn giữa các trường thì chỉ có đến tận trường, đi dạo một vòng, hỏi han một vòng, rồi cảm nhận và so sánh thôi … Ai mà học hết 2 trường để mà so sánh giúp bạn được.
Băn khoăn giữa các Bệnh Viện thì đến Bv đó khám bệnh, đi một vòng … hoặc khoác áo Blouse đeo bảng tên đến tận khoa phòng mình thích mà hỏi han, quan sát … thường các bạn không làm gì sai trái thì ai cũng giúp đỡ và không có ai bắt đâu mà sợ… Chứ có anh chị nào làm hết các bệnh viện, làm hết các khoa phòng đâu mà cho ý kiến giúp bạn nổi
Cứ đi đi rồi sẽ có câu trả lời … Làm Bác Sĩ rồi mà còn nhát và bị động thế sao ?

Ngưu Tầm Ngưu Mã Tầm Mã

Thực sự bạn là kiểu người nào bạn sẽ thu hút hoặc bị thu hút bởi những kiểu người tương tự, môi trường tương tự … Cho nên hãy dành thời gian xác định rõ bạn muốn Trở Thành Người Như Thế Nào trong cuộc đời này, bạn Muốn Đồng Hành Cùng Những Người như thế nào trong xã hội này và bạn muốn làm việc Trong Môi Trường như thế nào ?
Suy nghĩ, định hướng, con người của bạn sẽ dẫn lối và tạo nên số phận của bạn.
Ví dụ bạn mang tư tưởng nóng vội, muốn đi đường tắt, thực dụng … Yên tâm bạn sẽ gặp được những Người y như bạn, chỉ có điều Họ Đã Người Khổng Lồ còn bạn vẫn là Tí Hon, họ sẽ hiểu bạn, và đồng hành cùng bạn theo đúng cách mà bạn thường nghĩ sẽ đối xử với những người khác … Cũng như bạn sẽ bị thu hút bởi những người, những môi trường giống y như bạn … Bạn thực dụng bao nhiêu thì họ sẽ thực dụng với bạn gấp 10 lần như vậy …

Ngược lại bạn lấy Nhân Lễ Nghĩa Trí Tín làm tôn chỉ … thì đường đời cũng đưa những người Thầy như vậy đến với bạn …

Đôi lúc cũng có sự va chạm ngang trái, người tốt nhưng lại gặp người xấu, người xấu lại may mắn gặp được người tốt … Nhưng nếu không cùng quan điểm, tư duy trước sau gì cũng đường ai nấy đi mà thôi… chỉ còn lại những bài học thấm thía và để đời, cũng đáng mà.

Càng lớn mình càng tin vào Nhân Quả … nên tư tưởng chia sẻ cho các bạn cũng mang màu sắc này luôn …

Nhiều khi mình cảm thấy rất khó khăn và bế tắc luôn, tự dưng có người lại đến giúp mình biến mọi thứ trở nên nhẹ nhàng.

Nhiều khi cảm thấy mình không xứng đáng nhận được điều đó, nhưng vì luôn hướng thiện, luôn cố gắng và kiên trì, may mắn lại đến với mình.
Cho nên mình luôn tâm niệm, sống tốt thì điều tốt sẽ đến …

Hãy Tập Sống Cùng Người Lạ

Chúng ta quen sống cùng người thân rồi nên đến một nơi nào đó một mình chắc sẽ nhiều lo lắng và sợ hãi … Nhưng bạn đâu biết rằng, lúc chỉ có một mình là lúc bạn tự do, phát huy được hết tiềm năng của mình, được sống một cuộc đời vui vẻ và thú vị nhất theo cách riêng của bạn nhất.

Ba mẹ thương chúng ta nhưng chưa chắc đã hiểu chúng ta, anh chị lo cho chúng ta nhưng chưa chắc đã cùng tư tưởng và lựa chọn … người quen tuy muốn giúp chúng ta nhưng chưa chắc đã ở đó khi chúng ta cần … Chỉ có người lạ, luôn ở bên cạnh ta mà thôi.

Bởi vậy các bác sĩ trẻ à, đừng quá lo lắng, đừng sợ người lạ, với sự thông minh và ham học hỏi của các bạn… Những người lạ sẽ thành quen, và bạn sẽ thấy thế giới này thật bao la và rộng lớn, có những thứ bạn chưa từng nghĩ tới nhưng nó lại xảy ra, có những điều bạn nghĩ là cố hữu nhưng thực tế lại hoàn toàn ngược lại.

Thoát khỏi thế giới của sự quen thân và quen thuộc rồi, bạn sẽ thấy cuộc đời này thật thú vị và nhiều điều để khám phá.
Để mình kể cho mọi người nghe những bất lợi của sự quen thân mà mình biết, để mọi người thấy rằng không quen ai cũng là một lợi thế nha – Có bác sĩ kể với mình muốn xin vào một Bệnh Viện lớn, đành nhờ một người rất quen thân với Giám Đốc dẫn tới tận nhà giới thiệu, thời chiến là bạn thân cùng nhau sinh tử, Giám Đốc lúc gặp mặt vui vẻ, nhận hồ sơ và nói khi nào có dịp sẽ gọi … Nhưng đợi mãi không thấy.

Về sau một mình Bác Sĩ đó đến nhà gặp Giám Đốc, trao đổi rõ ràng … ngay hôm sau lại được nhận vào làm luôn.

Bác nói với mình “ thân mà không tới, thà đi một mình” đi cùng lại càng khó nhận.
– Có cô Bác Sĩ muốn theo anh ruột là Bs PTTH TM học nghề, anh thì luôn muốn em làm theo hướng của anh, em thì có suy nghĩ riêng … Gặp nhau là tranh luận, cãi nhau… Cuối cùng cô Bác Sĩ cũng phải tìm Thầy ngoài để học, không dám theo anh học . Còn anh thì chỉ muốn nhận người ngoài làm đệ tử vì họ luôn biết nghe lời … Bởi vậy quen thân chắc gì đã dễ.

– Có bạn kia quen Phó Khoa nên xin được vào làm, nhưng Phó Khoa và Trưởng Khoa lại không hợp nhau, cuối cùng chưa làm được gì, mà đã bị để ý tới lui … trong khi nhiều bạn nộp đơn không quen ai cũng được nhận vào làm, lại được thoải mái hơn.

Tóm lại cuộc sống đa dạng lắm, nhiều khi có Duyên người ngoài lại thành ân nhân, không Duyên người nhà lại thành xung khắc …Nên cứ tùy duyên tùy thời mà đi mọi người ạ …
Quen thân có lợi thế của quen thân, một mình có lợi thế của một mình … Hãy cố gắng, kiên trì và bước đi… Chúc may mắn, thành công sẽ đến với các bạn.

P/S. Mình đang xóa dần các bài viết quá ít like và comment vì mình nghĩ nó không hữu ích đối với các bạn, hoặc không đúng nhu cầu các bạn cần.
Nên nếu thấy bài viết hay hãy cho mình một tín hiệu để mình biết và chia sẻ nhiều hơn với các bạn nha. Đồng thời cũng hãy comment ý kiến của bạn để mình mở rộng thêm tư duy nhé.
Cảm ơn mọi người vì đã đọc bài viết của mình!

BÌNH LUẬN

Please enter your comment!
Please enter your name here